Thứ Ba, 4 tháng 6, 2013

chap 18 - chap 20

Chap 18-1:


-Được rồi, nhích sang trái một chút.

.

.

.

-Đặt chiếc đàn piano gần cạnh cửa ban công giúp tôi với ạ



-Cẩn thận…được rồi…Perfect! – Jess hài lòng



Căn phòng thoáng chốc đã trở nên vô cùng sang trọng, Jess chăm chú đến từng chi tiết trong công việc. Khuôn mặt Jess hốc hác đi trông thấy

-OK, cảm ơn mọi người. Hãy nghỉ tay và đi ăn trưa. Chúng ta sẽ tiếp tục ngay sau đó. – Jess cúi cầu cảm ơn những nhân viên được cử đến giúp đỡ.

.

.

.

-Cô Jung…tôi có thể mời cô đi ăn không? – HJ từ đâu bước vô

-Huh? – Jess nhướng mắt

-Chúng ta cùng đi ăn trưa nhé – HJ lặp lại lời đề nghị

-Tại sao? À, xin lỗi…tôi hơi bất ngờ một chút.

-Ồ, không sao. Cô đồng ý nhé! – HJ cười dễ dãi

- Chuyện này thì…anh thông cảm…tôi còn phải hoàn thành chi tiết cho căn phòng này và chuẩn bị cho phòng tiếp theo. Hơn nữa bạn của tôi cũng sẽ đến đây ăn cùng tôi. – Jess từ chối

-Tiếc quá – HJ tỏ ra tiếc rẻ

-Có gì quan trọng à?

-…thật ra…tôi có chuyện muốn hỏi cô…- HJ vào vấn đề

-Anh có thể nói ở đây – Jess vẫn cắm đầu vào mớ giấy tờ

[J'sP: tôi biết chẳng tự nhiên gì anh lại mời tôi đi ăn trong khi chúng ta chẳng quen thân gì nhau cả đâu]

-Tiffany…gần đây cô ấy…rất lạ. Tôi vốn đã gọi cho cô ấy vào sáng nay để nhờ cô ấy mời cô đi ăn cùng. Nhưng… - HJ buồn bã

-Uhm…tôi không biết - Jess thôi không lật những trang giấy nữa nhưng mắt vẫn đăm đăm nhìn vào chúng (chẳng biết có đọc nổi chữ nào không)

-…tôi xin lỗi…có lẽ hỏi cô về cô ấy thì thật vô lí…nhưng mà…cô ở cùng cô ấy, tôi đoán chắc 2 người cũng có tâm sự cùng nhau… – HJ cố thu thập thông tin

-Anh muốn tôi trả lời câu hỏi vô lí của anh thế nào? Cô ấy là người yêu thương của anh, người sẽ cùng anh xây dựng một mái ấm, tôi thiết nghĩ, nếu anh không hiểu người anh yêu cần gì, nghĩ gì và muốn gì thì nghĩ đến chuyện tạo lập tương lai cùng nhau có phải quá nực cười không? Nếu anh đến đây để bàn luận với tôi về công việc, ok, tôi sẵn sàng dành cả ngày để nói về chúng với anh và thật sự anh đã nghĩ gì khi tìm đến tôi để nói về cô ấy? Đừng hỏi tôi bất kì thứ gì cả, bản thân mình tôi còn chưa biết mình nghĩ gì huống chi là nói về vấn đề của người khác. – Jess nói một hơi

-Chân thành mà nói…chỉ bởi vì tôi quá bận bịu với công việc của mình – HJ biện minh

-Chân thành hơn mà nói…anh chỉ biết đến mục đích của mình. Kim HyunJoong, trước khi tiếp chuyện một ai đó, anh nên tìm hiểu tính cách họ như thế nào để lựa chọn cách nói chuyện cho phù hợp. Bài học vỡ lòng như thế của giới kinh doanh ngoại giao anh không biết sao?

Mặt HJ đỏ ửng lên trong khi Jess thì vẫn tỉnh như không có gì xảy ra. Cô tiếp tục chú tâm vào đống giấy tờ trên tay mình và có ý tiễn khách

-Tôi đã phiền cô, xin lỗi vì đã mạo muội

.

.

.

Kịch…cạch..Ầm

*JESSICA’S POV*
Tôi nhìn vào một điểm vô định nơi cánh cửa. Tại sao anh ta lại đến tìm tôi?

Đêm qua

Fany lại say khướt và nằm ngủ ở quầy rượu

Tôi lại là người đưa cô ấy về nhà và thu dọn chiến tích cô ấy gây ra

Vậy…anh ta ở đâu?

Liệu anh ta có biết bạn gái mình 2 đêm liền bê tha như thế không?

Cố nén cơn giận vào lòng

Dù sao tôi cũng nên cảm ơn thượng đế vì điều đó

Cảm ơn vì đã cho tôi có thêm cơ hội được gần gũi với Fany, lo cho cô ấy

Cảm ơn vì đã cho tôi những hình ảnh đáng yêu của cô ấy trong cơn say



Những gì tôi đã nói

.

.

.

Tôi cốt yếu là muốn nhắc nhở HJ nhớ rõ vị trí của anh ta

Fany không phải là người dễ suy sụp

Điểm này chúng tôi thật sự rất giống nhau

Vậy nên ngoài lí do vì anh ta ra, tôi chẳng thể suy luận ra thêm gì cả

Tôi vừa giận vừa thương

Tôi vừa yêu vừa ghét

Fany ah~

Fany ah~

Bỏ xấp giấy tờ lên cái bàn gần đó, những cảm xúc trong lòng tôi lại dâng đầy. Tôi nhớ cô ấy biết nhường nào dù chỉ vừa hôn tạm biệt. Tôi nhớ những cãi vã và những câu chuyện vô tư không hồi kết.

Mon men lại gần chiếc piano, tôi chạm tay vào nắp đàn…


*END POV*

Misty Rain - Piano Love Letters album



Jess mải mê thả hồn mình theo điệu nhạc. Từng ngón tay lướt đều trên phím đàn, cô rải vào hồn người nghe một thứ giai điệu tràn đầy sự quyến rũ. Những cung bậc nhịp nhàng, một câu chuyện tình yêu…thấp thoáng đâu đó là buồn đau, chút nồng nàn, chút khao khát, những cơn bão tố lòng, và nỗi niềm khao khát của nỗi nhớ…

Giữa buổi trưa hè tĩnh mịch, tiếng đàn của Jess như khiến người nghe phải bước hẳn vào trong cái hồn của điệu nhạc. Khắt khoải, cô đơn, buồn, lặng lẽ…


Âm thanh

Khung cảnh

Ánh sáng

Phải chăng là một minh hoạ tuyệt vời cho nỗi lòng tâm sự của người con gái đang một mình giữa căn phòng rộng?

Có tiếng gió, có tiếng dập vào bờ của ngọn sóng

Có tiếng nấc nghẹn chốc chốc lại vang lên…


**

-Tôi nhớ mẹ, Jessie

Jess giật mình mở choàng mắt ra nhìn xuống dưới phía eo mình. Những giọt nước mắt đang lăn dài chực rơi xuống đôi bàn tay khẽ siết nhẹ lấy cô

-Fan….y

Jess ấp úng gọi mãi mới ra được tên của người đang ngồi dựa phía sau lưng mình

-Vì…cô nói hãy tìm đến cô mỗi khi tôi nhớ bà ấy nên…tôi…nhớ cô – Tiff vẫn gác mặt lên tấm lưng gầy guộc của Jess



-Tôi đã ăn canh giải rượu rồi. Cảm ơn, cô gái tốt bụng – Tiff dụi dụi má mình


-Không cần cảm ơn tôi…Đừng mắc nợ người khác, nhất là tôi, bởi vì thứ tôi sẽ đòi hỏi luôn là những điều không tưởng. Vì thế...dù buồn cách mấy, cũng đừng làm gì khiến người khác phải lo lắng. Hãy giữ hình tượng tốt trong mắt...bạn....trai...cô – Jess ra sức lấy lại nhịp thở như bình thường

-Này, cô đàn tiếp đi, có bản nào khiến người khác dễ chịu không? – Jess lảng tránh lời nói của Jess



-Ngồi cạnh cô khiến tôi không thể nào đàn được những bài hát dễ chịu – Jess lắc đầu – Tôi đang run lên, cô không cảm nhận được sao?

-Vậy thì…ăn trước đã – Tiff đứng lên chốc xíu sau quay lại với một bịch xốp trên tay

Jess không kịp phản ứng gì cả

-Cheese Nachos và Hamburgers. Hãy cùng ăn với nhau thật vui vẻ như lúc ở tiệm pizza – Tiff kéo tay Jess đứng lên

-Fany…


**


Nụ cười không lúc nào tắt trên môi Fany từ khi cô bước vào căn phòng này đến giờ. Còn Jess, cô thụ động như một con robot chỉ biết làm theo lời Tiff.

-Jessie, dùng bữa trưa ngon miệng và giữ gìn sức khoẻ có được không? – Tiff chìa 2 cái Hamburger ra trước mặt Jess

-Giống nhau hả? – Jess liếc nhìn cả 2 cái

-Uhm…chúng ta nên ăn giống nhau để cô không sợ tôi bỏ độc trong phần ăn của cô – Tiff khoe hàm răng trắng đều

-Làm sao biết được, trừ khi cô cắn nó và đút cho tôi – Jess ma mãnh

-Quên chuyện đó đi, tôi sẽ ăn phần Cheese Nachos sau khi xử lí phần hamburger của mình đó. Chậm thì mất phần ráng chịu – Tiff chộp lấy hộp Cheese Nachos kẹp vào người

-Nhưng… - Jess hơi lưỡng lự nhưng rồi cũng mở phần bánh của mình ra kiểm tra kĩ

-“Unnie không ăn được pickles vì dưa leo là một quái vật khủng khiếp nhất trên thế giới”, Yoona đã bật mí như thế khi chúng tôi tình cờ gặp ở cửa hàng thức ăn nhanh. – Tiff vẫn thản nhiên mở tấm giấy bọc bên ngoài ra

-Vậy sao?...Nhưng ở đây là 2 cái, và tôi có quyền chọn bất kì cơ mà – Jess hơi nghi ngờ

-Tôi đã dặn người bán hàng không cho pickles vào cả 2 phần vì tôi nghĩ cô cũng sẽ ghét cái mùi của nó xuất hiện ở gần mình.

-Ngon lắm – Jess cắn một miếng rõ to rồi gục gật đầu – ăn thi nha, ai ăn nhanh hơn sẽ có quyền sai khiến người thua cuộc – Jess nói nhanh rồi ăn lấy ăn để

-A, cô ăn gian quá đi – Tiff la lên rồi cũng ngốn lấy phần ăn của mình

**

-Yay, cô thua rồi…la la la…You’re loser – Tiff nhảy lên như một đứa trẻ con được quà

-Uhm – Jess chỉ mỉm cười không nói gì cả

-ha ha ha…Fany Fany Tiffany…là số 1 – Tiff nhún nhảy, xoay vòng vòng

[J’sP: Mình muốn ngắm mãi cô ấy như bây giờ]

-Cô hết nhớ mẹ rồi phải không? – Jess thò tay với lấy hộp Cheese Nachos

-Khooooooooôngggggggg – Tiff chạy đến giật lại

-Tôi còn đói lắm đó – Jess làm mặt cún con

-Cô thua cơ mà, phải hát bài 3 con gà tôi thích nhất xong rồi mới được ăn nữa chứ - Tiff giậm chân

-Bài gì cơ? – Jess trố mắt ngạc nhiên

-3 CON GÀ – Tiff nhấn mạnh từng chữ một

-Có bài đó sao? – Jess gãi đầu

-Bài mà “Cùm hề cà sùm” gì đó đó – Tiff nhắc nhớ, sẵn tiện lắc lắc vài cái cho Jess coi


Hahahaha


-À, thì ra là bài 3 CON GẤU, này, khai thật đi, có phải bài cô thích nhất không đấy? Cô hát còn sai lời nữa kia kìa – Jess cười khoái chí

-Thôi ngay, tôi bảo thôi ngay… - Tiff xấu hổ quá đâm quạo – Vì tôi chẳng tha thiết cô nhảy được giống con gấu nên mới đổi thành con gà cho hợp hoàn cảnh thôi chớ bộ. Cô hát miệng cô chu chu ra, nhọn như con gà - múa mép biện minh

-Miệng cô nhọn giống gà hơn đó – Jess lườm Tiff

-Lần sau có giỏi thì ăn nhanh hơn đi rồi coi tôi múa võ gà. Bây giờ thì gà ơi, ngoan ngoãn hát 3 con gà cho tôi nghe đi… - Tiff nhí nhảnh

-Hừ, ăn cái Burger chưa kịp tiêu hoá đã bị bắt vận động cho tiêu hết rồi. Ác quá! – Jess cằn nhằn

-Ác không? – Tiff nháy mắt, môi vẫn chưa khi nào ngớt nụ cười

- Quá ác!!!!

-Ờ, vậy giảm cho đó, chỉ cần vừa hát vừa nhảy thôi là được - Tiff cười khúc khích

-Ờ...HẢ??? Cô giỡn mặt với tôi chắc? - Jess hét lên

-Thua...từ từ...đừng có nóng...phải biết giữ thể diện đội nhà...calm down...cô mà giận lên là càng giống con gà đá đó nhe - Tiff vẫn cố tình chọc ghẹo Jess

-Cô...

-Jessie...Tôi nhhhhhhhooooooớ ớ ớ ớ mẹeeeeeeeeeeeeeeeeeeẹ - Tiff đổi tông

-Tôi biết rồi...không được khóc, tôi mới chịu làm - Jess dụ dỗ

-OK hehe - Lại đổi tông

[J'sP: Trời à, rõ khổ với con nít hai mấy tủi này quá. Cứ làm mấy chuyện dễ đau tim thế này thì mình gục sớm...Chẳng lẽ mấy người kém phát triển chiều cao thì mức độ...nhõng nhẽo, nũng nịu sẽ phát triển vượt bậc sao ta? Cái này phải mang ghệ Sún đi thí nghiệm trước mới được...]





Kohm se mari ga han iibbe iso

Appa kohm, omma kohm. eagi kohm

Appa kohm eun tung tung hae

Omma của mềnh mê xi nê (kohm eun nal shin eh)

Eagi kohm eun nowu kiyowo

Ussu ussu thal~handa




Jess vừa nhảy điệu nhảy 3 con gấu với phong cách mắc cười nhất cô có thể làm được. Đã vậy, cô còn cố ý sửa lời bài hát đoạn gấu mẹ để Tiff không phải suy nghĩ về nó và buồn nữa.

Kết quả hơn trông đợi, Tiff cười rũ ra, tay đập, chân duỗi ra sàn


**

[J’sP: Tôi sẽ làm tất cả để giữ lấy nụ cười trên môi em. Jessie, mày làm không tệ...thiên thần đang cười]

-Ehhh hehhh…hát xong rồi, múa xong rồi…cho tui ăn được chưa cô 2 – Jess chu môi

-Nà…haha

-OK, giờ thi tiếp tục nha – Jess mở hộp

-SURE, JESSIE

Tiff hào hứng sửa lại tư thế ngồi rồi giật lấy phần ăn trên tay Jess

.

.

.

-Done, tôi ăn nhanh và nhiều hơn cô…cô còn nhai kìa. Once again ho ho ho – Tiff cười tít mắt

-hahha…ai nói vậy hả? tôi chưa đề ra luật mà. Ý tôi lần này là ai ăn chậm hơn sẽ thắng. Cái gì mà again chứ hahahaha - Jess đập tay bốp bốp lên đùi thích thú

-Hey, cô ăn gian quá chừng – Tiff gân cổ lên cãi

-Ăn gian chỗ nào? Tôi rõ ràng chỉ nói là thi thêm lần nữa thôi chứ đã nói gì đâu nào... Này nhé, cô chưa kịp nghe gì cả thì đã nhào vào ăn rồi. Cô còn trách tôi, đồ Nấm ú ham ăn ha ha ha – Jess vẫn cười một cách nguy hiểm

-Cô…không chơi nữa…cô chơi gian lận – Tiff giận dỗi quay mặt hướng khác


**


[Take my hand, take a breath

Cầm tay tôi, dung hoà nhịp thở

Pull me close and take one step

Kéo tôi lại gần và bước một bước

Keep your eyes locked on mine,

Giữ nguyên ánh mắt chăm chút vào tôi

And let the music be your guide.

Và để cho âm nhạc được là người dẫn dắt em…]

Jess đưa tay đón lấy bàn tay Tiff và bắt đầu hát. Cô dìu Tiff trong từng bước nhảy, nhìn sâu vào mắt nhau



Won't you promise me (now won't you promise me, that you'll never forget)

Sao em không hứ với tôi? (Ngay lúc này, em không hứa với tôi rằng em sẽ không bao giờ quên)

We'll keep dancing (to keep dancing) wherever we go next

Chúng ta sẽ tiếp tục khiêu vũ (tiếp tục nhảy múa) dù điểm đến tiếp theo ở bất cứ nơi đâu


**


Jess lại tiếp tục hát và nhìn sâu vào trong mắt Tiff. Đôi chân nhịp nhàng dẫn dắt bước chân Tiff trên sàn gỗ. Jess di chuyển chân mình một cách mạnh mẽ nhưng không vì thế mà làm mất đi phần uyển chuyển, dịu dàng vốn có. Còn Tiff thì cứ như cái máy bước đi theo Jess...

**

Take my hand, I'll take the lead

Nắm lấy tay tôi, tôi sẽ tiếp nhận quyền hướng dẫn

And every turn will be safe with me

Và em sẽ luôn luôn được an toàn cùng tôi

Don't be afraid, afraid to fall

Đừng sợ hãi, sợ vấp ngã

You know I'll catch you through it all

Em biết là tôi sẽ bắt kịp lấy em, vượt qua tất cả


**

Mỗi một câu hát, Jess hát bằng tấm lòng mình. Tiff dần dần thả lỏng người hơn và hoà mình vào điệu nhạc…tình yêu đang vang lên từ “hộp nhạc” mang kí hiệu JJ – Jessica Jung


**
And you can't keep us apart (even a thousand miles, can't keep us apart)

Và em sẽ không thể tách rời 2 chúng ta (thậm chí có là 1 ngàn dặm đi chăng nữa, không thể lìa xa được đâu)

'Cause my heart is (cause my heart is) wherever you are

Bởi vì trái tim của tôi (vì trái tim của tôi) tồn tại ở bất kì nơi nào có em…



Oh no mountains too high enough, oceans too wide

Không có ngọn núi nào quá cao, không có đại dương nào quá rộng lớn

'Cause together or not, our dance won't stop

Bởi rằng dù có cùng nhau hay không đi chăng nữa, điệu nhảy của chúng ta cũng sẽ không dừng lại

Let it rain, let it pour

Hãy cứ để trời đổ mưa, mặc kệ nước ào xuống

What we have is worth fighting for

Điều chúng ta có rất xứng đáng để đấu tranh vì nó

You know I believe, that we were meant to be

Tôi tin rằng em biết rõ, chúng đã được dành sẵn cho nhau


**

It's like catching lightning the chances of finding someone like you (like you)

Nó tựa như là đang cố nắm bắt lấy những cơ hội tốt để tìm ra một người giống em (giống em)

It's one in a million the chances of feeling the way we do (way we do)

Chỉ 1 trong 1 triệu cơ hội cảm nhận như chúng ta hiện đang

And with every step together, we just keep on getting better

Và với mỗi một bước nhảy cùng nhau, chúng ta khiến cho nhau trở nên hoàn thiện hơn

So can I have this dance (can I have this dance)

Vì thế…tôi có thể giữ lấy điệu nhảy này không?


**

- Can I have this dance??? Can I have you?

Jess ngừng hẳn lại khi họ đang đứng trước cánh cửa mở ra ngoài ban công. Mắt họ vẫn không hề rời khỏi nhau kể từ khi bắt đầu điệu nhảy đến giờ. Chân Tiff đang dẫm lên 2 chân Jess, tay cô từ từ vòng lên cổ cô gái tóc vàng đang nhìn mình với ánh mắt tha thiết vô cùng.


-Tôi không thể nào ngừng khao khát em. Tôi không thể nào ngừng biến mọi việc trở nên tồi tệ hơn khi tôi bên cạnh em. 1 điệu nhảy, 1 nụ hôn, 1 lần nghe tôi nói thật lòng mình. Như vậy thôi tôi cũng đủ hạnh phúc rồi. Chỉ cần…sau giây phút này, đừng tránh né tôi, để tôi được chăm sóc em, để tôi được nhìn thấy em…để tôi là ai cũng được, tôi không màng. Tiffany Hwang, cũng có thể ngày mai, tôi lại đổi hướng tình cảm của mình, cũng có thể không bao giờ tôi làm được điều đó. Tôi muốn nói là…TÔI YÊU EM, ít nhất trong khoảnh khắc này trái tim tôi như ngừng đập vì căng thẳng.





.

.

.


-TÔI YÊU EM, MUSHROOM <3
Chap 18-2:

I know - Lee Jung Sik (piano version - cover by valkzz)


-Tôi yêu em, đã đủ nhiều hơn tất cả…

Jess cố ý lặp lại thêm một lần nữa, cố ý nhấn mạnh từng câu chữ thêm lần nữa. Căn phòng đột nhiên hạ nhiệt độ bất thường.

Như ai đó từng nói: “sự chân thành luôn được mang đến từ ánh mắt”

Vâng, nó đúng với thời điểm này…

Vâng, nó luôn đúng với Jess từ lúc cô gặp Tiff

Vâng, nó sẽ không bao giờ sai…

Khi mà Jess cứ chốc chốc lại nhìn đăm đăm vào đôi môi đầy đặn của Tiff rồi liếm nhẹ môi để kìm nén sự khao khát được đặt lên bờ môi đó một nụ hôn sâu cho thoả lòng ước muốn

Thử hỏi có suy nghĩ nào trong đầu cô ẩn giấu được sau lớp tường băng được không?

Hoạ chăng chỉ những người nằm ở mức tận cùng của hời hợt, vô tâm mới không cảm nhận được

Liệu Tiffany Hwang là một trong số đó chăng?

Nếu không phải, vậy cớ sao căn phòng hoàn toàn tĩnh lặng như thế này?


**


2s

4s

.

.

.


Hahahahahahahhaha

Jess bất ngờ giật lùi lại rồi phá ra cười




-Thấy sao, Jessica effect đó, cô thấy sao? Haha Cô đúng là đồ Nấm ngơ hahaha, căng thẳng quá vậy haha – Jess cố cười cho thật to

.

.

.


-Jessie~

Tiff vội vàng giữ lấy Jess khi người con gái tóc vàng đang sắp sửa buông ra khỏi cánh tay cô và quay đi





-Are you hurt? – Tiff hơi nhíu mày

-About what? Hahaha – Vẫn tiếp tục cười

-I don’t know… but I am – Tiff lắc mạnh đầu

-Why?

-Because I can see the pain living in your eyes, and I know how hard you try! (Goodbye by Air Supply)



.

.

- Jessie (bàn tay lại tìm lấy bàn tay nắm chặt), tại sao lại cười khi chẳng có gì vui vẻ để cười? Tôi có thể nhìn thấy được nỗi đau trong đôi mắt này (dùng tay còn lại chạm nhẹ lên viền mắt lau khô đi những giọt nước vừa chực trào ra) tôi có thể cảm nhận được tình yêu trong trái tim này (từ từ hạ xuống nơi vị trí của trái tim) và rất khó có thể bỏ qua nụ cười lạnh trên đôi môi này (đưa lên chạm vào môi Jess) – Tiff dứt khoát xoay cô gái kia trở lại đối diện với mình - Vậy còn người vừa nói yêu tôi thì sao? Có cùng những suy nghĩ, cảm giác như tôi không?


-Fany…

- Tôi từng cố tình lờ đi sự giận dữ của người đó bằng cách viện cớ rằng cô ấy đang bị bệnh, chắc chắn tâm trạng không ổn định, chắc chắn chỉ là sự rung động nhất thời, sẽ qua mau. Tôi cứ ép bản thân phải trốn tránh sự thu hút và cảm giác lạ lẫm càng rõ rệt theo từng ngày. Rồi lần thứ 2 đến, tôi…tôi thật sự…khi đó…nó…nó quá bất ngờ, tuy tôi biết cô ấy luôn là một con người thẳng thắn, đôi khi thẳng thắn đến tàn nhẫn….Tôi muốn vùi mặt vào vòng tay cô ấy vô cùng, nói hết ra những nút thắt trong lòng, mặc kệ ngày mai… nhưng tất cả những gì tôi thể hiện là trái ngược hoàn toàn vì tôi vẫn chưa thể chắc chắn về những thay đổi đột ngột. Khoảng thời gian 30 ngày, dù muốn thiên vị đến cách nào cũng khó mà đem ra so sánh với sự gắn kết bao nhiêu năm giữa tôi với Joong. Tôi bị dày xé, liệu người đó có hiểu không? Tôi không đủ can đảm làm đau Joong. Tôi quá ích kỉ khi cho rằng chỉ cần giả vờ chẳng biết gì, người đó sẽ chán nản và bỏ cuộc…Tôi đã nghĩ như thế đấy – Tiff cố tỏ ra cứng rắn


-Fany ah (nghẹn ngào)

- Tôi luôn có cảm giác an toàn, tin tưởng và thân thiết khi bên cạnh cô ấy – điều mà trước giờ chỉ có mẹ mới khiến tôi tin tưởng đến vậy. Đặc biệt đúng không? Tôi ghen tuông, tôi khó chịu – nó không phải lần đầu tiên. Điều sau lầm nhất của tôi, lẽ ra…lẽ ra tôi không nên đi tìm cô ấy vào lúc này. Tôi đang đặt chúng tôi vào bế tắc, đau khổ, hoang mang…


… (quay mặt đi che dấu sự yếu đuối)

-Bỏ đi, dù sao cũng chẳng thể… Đến một đất nước mới, trở thành những con người mới, sống thật hạnh phúc, JuHyun là một sự chọn lựa hoàn hảo, chúc thượng lộ bình an – Tiff cay đắng


Jess quay phắt người nhìn trừng trừng vào mặt Tiff đầy giận dữ sau khi cô hoàn thành xong câu nói

-Đừng lôi Hyunie vào cuộc. Hãy cư xử như một người trưởng thành, dừng ngay việc gán ghép như trẻ con đó đi. Chẳng lẽ em không còn cách từ chối nào khác hơn sao? Mọi người bị điếc hết rồi hả? Tôi đã nói ngàn lần câu “không thể” rồi. Đi đi trước khi tôi ném em ra khỏi căn phòng này. ĐI ĐI – Jess nổi trận lôi đình

-Tối qua…có 2 người hôn nhau rất nồng nàn ở bãi biển. Tôi có lẽ sẽ không trở nên quá nhạy cảm nếu tôi rời chỗ ấy sớm hơn. Hôm nay, trong lúc chờ đợi đồ ăn mang ra, tôi vô tình nghe JuHyun và Yoona nói chuyện ở cạnh đó. Yoona nói với JuHyun nếu em cùng Sica unnie sang Anh, em sẽ có nhiều cơ hội để gần gũi chị ấy. Đó là trò gán ghép trẻ con à? Nếu không hứa hẹn thì chẳng lí nào Yoona lại nói như thế. Trái tim tôi, nó như bị ai đó đâm mạnh một nhát dao. Cái cảm giác kiến cắn làm tôi bức rức lắm. Thôi nhìn tôi với cái kiểu như vậy đi…Jessica Jung là tay chơi, lẽ ra tôi nên luôn luôn ghi nhớ điều đó – Tiff cũng chẳng vừa gì, cô lớn tiếng nạt lại


-Fany Hwang, tôi đang nghi ngờ học vấn của em đó…đầu óc phán đoán để đâu cả rồi? Yoong nó nói là “NẾU” là “NẾU” đã rõ chưa???



-Mà này, em đang ghen sao? – Jess thay đổi thái độ, mặt câng câng cười cười

-Làm gì có, mơ cao – Tiff trề môi

-Làm gì có… (nhại giọng)…Mỗi lúc em gần gũi tên Kim HyunJoong đó là tôi cứ như bị ong chích ấy chứ. Vậy nên thành thật đi, tôi rõ cảm giác này lắm mà – Jess cười hả hê

-Ừ…thì có…nhưng mà chỉ chút chút – Tiff mân mê vạt áo

-Vậy ok rồi…mà…nụ hôn của Hyunie…nó tuy rất ngọt ngào nhưng…tim không đập nhanh, bướm không có bay phấp phới trong bụng… - Jess ngẫm nghĩ

-Vậy không phải là yêu. Tốt – Tiff mừng ra mặt

-Như thế nào thì mới là yêu nhỉ??? Tôi có nên thử hết với những người còn lại để tìm kết quả không ta??? Aiss…thật là...tôi nghĩ mình sẽ quá lười để lẽo đẽo theo sau năn nỉ họ 1 nụ hôn. Nên thử với ai trước đây, giá mà thử 1 lần có kết quả thì tốt quá…ít nhất Yul không bẻ cổ và Tae không lột da tôi – Jess làm như không có người phía trước mặt, cô đứng độc thoại một mình

- Jessie~…ummmm…dù sao thì…ummm…tôi cũng đang đứng ở đây rồi…Um….thế...cảm giác này thì sao…

Jess đờ người ra,mắt trợn tròn khi Tiff hiện đang là người chủ động áp môi cô ấy lên môi cô. Jess thoáng chút ngỡ ngàng rồi vỡ oà ra sung sướng. Sau phút e ngại, cô cuồng nhiệt đáp trả lại, hai bờ môi quấn chặt vào nhau. Lưỡi Jess như muốn trút bỏ gánh nặng khao khát sẵn có vì thế nó chẳng chút ngại ngùng nào khi khám phá nơi được gọi là chìa khoá của sự gợi cảm ấy. Jess dùng 2 tay ôm lấy mặt Tiff trong khi vòng tay Tiff đang kẹp chặt cổ Jess.

Họ rời môi nhau trong muôn vàn lưu luyến. Ngừng một chút để lấy lại nhịp thở rồi lại tiếp tục gắn chặt môi mình vào môi của đối phương.

Đây không phải là nụ hôn đầu tiên giữa Jeti vì trước đó họ đã hôn nhau nhiều lần (nhiều hơn 2 là nhiều), nhưng nụ hôn này mang đến cho cả 2 những trải nghiệm khác biệt hoàn toàn

Nếu làn môi Tiff mềm và ấm thì đôi môi mời gọi của Jess lại ngòn ngọt vị dâu và đầy kinh nghiệm.

Những nụ hôn nối tiếp những nụ hôn, nồng nàn – ướt át

Ngay lúc này, Tiff đang bị Jess dồn vào phía trong tường. Tay Jess chống lên kềm chặt Tiff, họ lại bắt đầu một nụ hôn khác, sâu hơn

.

.

.

Mãi cho đến khi tiếng bước chân người dần xuất hiện mỗi lúc một gần Jess mới cắn nhẹ môi Tiff cùng vẻ mặt không thể nào đáng yêu hơn nữa

-Jessie~

Tiff yếu ớt bẹo má Jess rồi cúi gầm mặt xuống

-Jessie làm em đau sao? – Lo lắng hỏi

-No (vẫn cúi xuống tìm kiếm gì đó dưới đất)…bướm…bướm có đang xoay vòng chỗ này không? – Tiff chọt chọt vào bụng Jess

-Ấy, nhột… Thế nào cảm nhận được chưa? Tụi nó đang nhảy Genie đó –Jess lấy tay Tiff xoa xoa lên bụng và vuốt mũi Tiff

-Vậy có phải chúng nó gọi điện cho nhau trước rồi không? Sao lại nhảy đều thế được nhỉ – Tiff cũng nắm lấy tay Jess đặt lên bụng mình

-Chúng có số điện thoại của nhau sao? Aw…thật là…tụi bươm bướm này quỷ quái thật…nó còn nhanh nhẹn hơn chúng ta nữa…Jess không có số của em…- Jess cũng bắt chước Tiff nói đùa, tay vẫn cứ giữ nguyên vị trí

-Kẻ thù thì cần gì phải có số của nhau – Tiff trề môi

-Vậy kẻ thù được hôn nhau thôi đúng không?

Jess tham lam gắn môi mình vào môi Tiff lần nữa…

.

.

.

-Jessie~...Có người – Tiff đẩy Jess ra

-Ít nhất 2 phút nữa họ mới tới, mình hôn nhau 1 phút, rồi phút còn lại làm như chúng ta đang giúp đỡ nhau công việc… – Jess xoa xoa tấm lưng Tiff – I love you (thì thầm vào tai)

Lại một nụ hôn nữa


**


-Trưởng phòng Jung, chúng tôi mua cho cô ít đồ ăn trưa – Anh thợ vui vẻ giơ bịch xốp lên khoe

-Wow, sướng quá à – Tiff

-Ơ, Cô Tiffany, cô cũng ở đây ạ? – Họ ngạc nhiên

-Chúng tôi thân nhau – Tiff cười rạng rỡ

-Hay quá, tôi cứ tưởng mình sắp chết đến nơi sau khi bị giành ăn rồi ấy chứ - Jess ngầm đá đểu Tiff

-Anh là rất không công bằng nhé, phần của tôi đâu? – Tiff đánh vai Jess rồi lại chọc ghẹo anh thợ

-Chúng tôi luôn sẵn lòng mua bất kể khi nào cô muốn ăn nhưng chỉ e là cậu chủ không hài lòng. Cậu ấy mà thấy cô ăn mấy món “tầm thường” này thì chắc sẽ đuổi cổ bọn tôi mất – Một người khác lên tiếng

-Tầm thường á? Xem nào…OMG…Terayaki Chicken, Mashed Potato, Chocolate chips cookie...Wow…tầm thường đây sao??? – Tiff reo lên thích thú - Nó còn sang trọng hơn cái Ham Burger của tôi gấp mấy chục lần đó nha


Mọi người ồ lên cười


-Lần trước, cũng là những món thế này, cậu chủ chẳng cần mở ra, cậu ấy liếc sơ qua cái hộp rồi vất nó đi, cậu ấy mắng cho anh em tụi tôi một trận. Giờ cô nói thế này…tụi tôi tuy không mấy tin nhưng dù sao cũng cảm thấy vui vì được tôn trọng – Người còn lại kể lể

-Cảm ơn mọi người nhiều. Bây giờ các anh giúp tôi chuyển hết đồ vào phòng 220 nhé. Tôi sẽ thanh toán hết chỗ này rồi sang – Jess chen vào khi nhìn thấy vẻ mặt Tiff đang có sự thay đổi

-Vâng, chúc trưởng phòng ngon miệng. Chào cô Tiffany

Họ lần lượt rời khỏi

**

Cùng thời điểm đó

*Burlesque Bar* - LA

-Trận chung kết Super Bowl tối nay hấp dẫn lắm. Cậu có đặt cửa nào không?

-Ummmm, tỉ lệ ra sao?

-Như cũ, năm trước tớ trúng lớn

-OK (búng tay), quyết định vậy đi

-Bao nhiêu?

-1 triệu $

- Wow, awesome, man

-Đi đi, Michelle đang cùng bạn trai chị ấy đến đây. Lo mà câm họng lại đó

-OK, chỉ cần có tiền…ai cũng có quyền cả (giọng đểu giả)

-Này….rồi đó, biến lẹ đi


**

Quay trở lại

*Bali* - Indo

-Cậu chủ, không ổn rồi

Người trợ lí của HJ hớt hải chạy đi tìm anh ta ở phòng làm việc

-Daung, gì vậy? – HJ khó chịu

-Cổ đông Lee vừa gọi điện đến tìm anh, cả công ty đang rộ lên chuyện thông tin bị rò rỉ. Ngài chủ tịch hiện đang rất tức giận ạ. Đại hội cổ đông sắp tới…tình hình đang bất lợi cho chúng ta – Lee gấp gáp

-CÁI GÌ? – HJ đập bàn – rõ ràng đây là trò ném đá giấu tay mà. Anh tìm hiểu cho tôi ai dám làm chuyện này. Tôi sẽ bay về Hàn chiều nay

-Dạ…còn điều này nữa…

-NÓI ĐI – HJ nạt nộ

-Bà ấy…lại gọi đến xin tiền… - Lee ngập ngừng

-Mố??? – HJ hét

-Bà ta nói…bà ta sẽ cung cấp thông tin cho bên báo chí

-F***, bà ta tưởng vàng dễ đào lắm hay sao. Hãy khiến cho cái cô nhi viện đó biến khỏi tầm mắt tôi. MÃI MÃI – Mặt HJ lúc này đầy dã tâm – Cỏ hoang nên phá bỏ tận gốc, bà ta cũng đến lúc cần được siêu thoát rồi

-Ý cậu là…

-Bất cứ ai cản đường tôi…đều sẽ giống như những con thiêu thân lạc đàn… Hiểu chưa?

-Dạ vâng – Daung cúi gập người

-Đi làm đi – HJ phẩy tay


**


.

.

.


-Hyun à, em ổn không? – Sò nhai nốt phần trái cây tráng miệng

-Vâng, không tệ – Hyun đăm chiêu

-Em cố ý dặn unnie nói to câu ấy, có phải là để thử xem phản ứng của Tiffany unnie không? – Yoong cũng chống cằm đăm chiêu giống Hyun

-Vâng, xuất sắc – Hyun lại trả lời cụt ngủn

-Weehh, em đang tính toán cái gì đó. Đừng có khiến unnie nghĩ mình là kẻ ngốc chứ - Yoong om sòm

-Nhìn em bây giờ có khác là mấy đâu – Sò tỉnh queo trong khi Yoong đứng hình liếc nhìn Yoong



-Hê hê…ăn đi cá sấu con…hạ hoả hạ hoả…Unnie giỡn mà – Sò dụ dỗ Yoong bằng thức ăn – Mà Hyun nè, em sẽ đi Anh thật sao?

-Dạ vâng – Vẫn đăm chiêu

-Aiss, em nói 1 câu nhiều hơn 4 chữ là chết hả? Omo….Omo – Sò quạt quạt tay mình cho hạ hoả

-Em đang suy nghĩ ạ - Hyun vẫn giữ nét mặt đó

-Aiss…tức chết được. Em riết rồi chẳng giống JuHyun chút nào hết, giống người đẹp hàn băng (ám chỉ Jess) kia quá thể rồi. Ta nói đừng có dính nhau, thân quá thế nào cũng bị lây mà. Hừ...giận...Unnie đi mua donut đây. 2 đứa ngồi đó tự xử đi. Nhớ trả tiền trước khi rời khỏi tiệm đó – Sò đứng lên bỏ đi không quên ném lại một câu cho Yoong



.

.

.

-Ơ…unnie – Yoong ngơ ngác nhìn đống dĩa thức ăn trống trơn trên bàn

-Nếu Tiff unnie từ chối Sica unnie, âu đó cũng là số phận – Hyun lẩm bẩm một mình

-Em nói gì cơ? …..hey Hyun…Seo JuHyun

Yoong hấp tấp đuổi theo Hyun

.

.

.

-Quý khách, bữa ăn hôm nay vẫn chưa được thanh toán ạ!!!
Chap 19:

Nắng dần buông, mặt trời đang ngấp nghé nơi chân trời. Ở ngoài lang cang một phòng nào đó trên tầng 10 khách sạn, có 2 người đang ngồi tựa lưng nhau, mỗi người một chiếc earphone gắn vào tai. Jess bận bịu làm việc với chiếc ipad2, Tiff ngồi bên cạnh vừa lắc lư vừa hát theo điệu nhạc. Họ thật hạnh phúc và thoải mái….


Fill my heart with song
And…let me sing for ever more
You are all I long for
All I worship and adore
In other words, please be true
In other words...I----

-~Sarangheo~

(đứng hình)

-Jessie…did you say something? – Tiff ngưng hát, gỡ chiếc earphone trên tai mình xuống rồi quay sang Jess

-S.A.R.A.N.G.H.E.O…- Jess đánh vần từng chữ + cười

-Oh…In other words…Sarangheo – Tiff tiếp tục hát

- (nghệch ra -> cười) Ummm… Wo ai ni

-Okay…In other words….Wồ…ái ni… haha…Jessie, có hơi kì kì làm sao ấy – Tiff duỗi chân ra dãy đành đạch rồi cười ầm lên

- Tại em hát dở thôi. Đổi thành “Te amo” thử xem – Jess gợi ý

- E hèm ( lấy giọng) In other words…Tè á mô

Hahahahaha

Lần này thì không phải là 1 mà là cả 2 cùng đang thể hiện kiểu con cá bơi trên cạn. Nhưng nhìn chung thì Jess có phần nổi bật hơn với giọng cười không thể lẫn vào đâu được và cái thói quen đập vào bất kì cái gì là nguyên nhân gây ra trận cười (Tiff???)

.

.

.

Sau khi kết thúc trận cười quá lố của mình, Jess quay lại lấy ngón tay quẹt quẹt lên má Tiff.

-Wồ ái ni – Jess nhại giọng – hahahaha…Aigooo….Cute!!!!

-Would you stop? – Tiff đánh nhẹ Jess 1 cái

- haha…wồ ái ni…hahaha…I can’t help it – Jess vẫn tiếp tục cười thoải mái

-Aw…không được cười nữa mà…STOPPPPPPPPPPPPP – Tiff xấu hổ đánh túi bụi vào người Jess

-Ai biểu em dễ thương quá làm chi – Jess không những không dừng lại mà còn cố tình chọc nhiều hơn

-Dễ thương không có cười như vậyyyyyy – Tiff xụ mặt

-Ờ…hihi hic…k..h..ông…cười…n..ữ…a – Jess làm ra vẻ nghiêm túc hơn – Chứ…e hèm…chứ dễ thương thì cười làm sao? – Môi vẫn mỉm chi

-Nếu hát hay hơn em thì mới được cười vầy nè – Tiff phồng má, chun mũi và bắt đầu thể hiện nụ cười chết người của mình trước Jess

-Khụ khụ…Nhìn em lúc này Jess không muốn cười mà Jess muốn liều – chớp mắt hồn nhiên

-Nghiêm túc coi – Tiff lại đánh Jess

-Aw…ok, cười rồi làm sao nữa, em chỉ cụ thể luôn đi – Jess ma mãnh

-Then…ummm…you will sing! – Tiff lấy tay chỉ chỉ vào người Jess

.

.

.

-Umm…hát là chuyện nhỏ…nhưng chuyện sau khi hát được thì sao kia kìa? - Jess vẫn cắm đầu vào cái ipad 2 của mình

-Shhh, hát thì ai chẳng hát được – Tiff trề môi, lúc lắc đầu

-Hát được cộng hát hay cộng hát hoàn hảo… – Jess tự tin

-Thì sẽ có 1 điều bất ngờ xảy ra – Tiff ngẫm nghĩ

-Bonus thêm cái kiss 1 tiếng đồng hồ nữa nha – Jess ham hố kì kèo

-Bộ muốn vô kỉ lục sau khi chết hả, làm người đừng nên tham lam quá Jessie đáng yêu ạ - Tiff đưa tay nghịch bậy màn hình Ipad2 của Jess

.

.

.

-Thà Jess không làm người còn hơn, chứ ở cạnh em mà không tham lam sống như bụt thì sống chi cho uổng đời – Jess hất hất tay Tiff ra khỏi màn hình, miệng không ngớt đùa cợt

.

.

.

...

-A…em phá quá đi…hahaha…thôi, đừng chọt lét Jess nữa, nhột…áaaaa…hahahaha…được rồi…hát mà…hát….hahahaha – Jess né người tránh Tiff

-Vậy có phải ngoan không…giờ em mới biết Jessie Jung là người thích bạo lực và có máu 35 dữ dội đó – Tiff cười tươi khoe eyes smiles của mình ra và làm vài động tác cute cute chọc ghẹo Jess

-Aisss, em thật là…nói đúng quá đi – Jess nhăn nhó

-What?

-À…em thật là đáng yêu – Jess sửa lại

-Em nghe rồi đó nha, đừng có xạo… – Tiff cảnh báo Jess

-Ờ mà mình đang nói tới đâu rồi ta??? – thấy tình hình hơi nguy hiểm nên Jess vội vàng chuyển hướng câu chuyện

-In other words…You will sing~ hihi – Tiff cười tà

-Oh…(ra vẻ am hiểu)

-Are you ready???

- Yeah

-Are…you…ready???

-Yah, đừng gây áp lực cho thí sinh chớ em - Jess nắm lấy bàn tay Tiff vỗ vỗ lên tay mình

-hehe…cho em mượn ipad tí – Tiff giật nhanh cái ipad đang nằm hờ hững trên tay Jess rồi bí bí mật mật làm gì đó



-Fany ahhh, mau lên nà – Jess không có kiên nhẫn

-A…đây rồi…OK…nó sẽ là chữ…x…ô…i…ê…u…n…he..m – Tiff khó khăn vật lộn với từng chữ

-“I love you” in VietNam is…x..ôi…êu…nh..em – Tiff đọc lại, lần này trơn tru hơn chút đỉnh

-Hả???

(vẫn ngố trông thấy)

-I said “x..ôi…êu…neee…mm” – Tiff cố chỉnh sửa lại cho đúng cách phát âm như trong máy tính

-Hic…(poor Jess, mặt méo xẹo)

-Hát đi, hát đi…hhí hí

-In other words….Xồi…ếu…iemmm – Jess vật vã với 3 từ cuối cùng



-Trả đây, không chơi nữa – Jess giật lại cái ipad, đứng dậy bỏ vào trong

-Ơ…

[T’sP: hic…tim mình cứ cà bịch cà bịch như trống gõ ấy…giận mà cũng cute chết người]


**


-Jessie…(quay mặt chỗ khác)…Jessie (quay mặt về chỗ cũ)….Jessie ahhhhh~~ (ngước mặt lên trời)


Jess cứ như đứa con nít đang giận mẹ, cô cố tình lờ Tiff đi bằng cách xoay mặt đi về phía ngược lại với Tiff

-Jessieeee – Tiff lẽo đẽo theo Jess như một cái đuôi



-Jessieeeeee – Tiff nắm vạt áo Jess níu níu

-Jessieeeeeeeeeee – Bây giờ thì nắm dây áo (áo 2 dây) giật giật

.

.

.

-Jessi---

-Well, được rồi…được rồi, đừng giật nữa, sẽ tuột áo đó mà – Jess năn nỉ

- Hết giận nha nha – Tiff làm aegyo

Jess phì cười mở cánh cửa tủ lạnh

-Jessieee…hết giận đi…em sẽ nói …I L.O.V.E Y.O.U – Tiff ngượng ngùng cúi thấp đầu xuống đánh vần từng chữ cái

- Em sẽ nói cái gì? – Jess cúi người thấp xuống hơn

- I love you – Tiff thều thào

.

.

.

-Nói nhỏ vào tai nè – Jess nghiêng người sát thêm xíu nữa


**


Ơ



Nở một nụ cười đầy thoả mãn, Jess vuốt nhẹ cánh tay Tiff từ trên bắp tay xuống dưới bàn tay trước khi khép chặt mắt lại tận hưởng nụ hôn trước cửa tủ lạnh.
Jess đang một nửa thân dưới phía trong tủ nửa thân trên thì thò ra phía ngoài mé tủ lạnh để hôn.

.

.

.

-Á…lạnh quá

Tiff giật nảy người nhảy lên vì bị lạnh

-Mát m---



I’m ur man…da da da…



Tiếng nhạc chuông đưa họ về với thực tại. Ánh mắt đầy lo lắng của Tiff đang hướng về phía Jess. Nụ cười tắt ngấm trên môi, Jess lại mở cửa tủ lạnh ra vờ tìm kiếm trái cây sẵn trong tủ




I’m ur man…da da da…I’m ur man…I’m ur ma---

-Sh*t - Jess bực bội đá vào chân tủ lạnh

...

-Oopa, em đây – Tiff vờ giả giọng ngái ngủ nhưng mắt thì trừng Jess



Leng keng leng keng leng keng

(tiếng muỗng rơi trên sàn)

-Oh..chắc Jessica làm rơi gì đó…oh..mà anh nói gì oopa? – Tiff mất đi sự tập trung của mình, mắt vẫn hướng về phía đằng sau, chân thì tiếp tục di chuyển về phòng khách




-Sao thế ạ? Em…em muốn ở đây...đợi anh sang



-Oopa…đừng tự ý quyết định mọi chuyện như thế - Tiff khó chịu



-Nhưng mà em chưa muốn trở về Hàn

.

.
.
**
Trong khi đó

Jess nén tiếng thở dài, ngồi nghịch chiếc ipad trong vô hồn. Chốc chốc cô lại gõ mạnh lên màn hình với đầy nỗi bực dọc trong người.

“Cựu CEO của tập đoàn Hwang bất ngờ đột quỵ”

*JESSICA’S POV*

Tôi dồn hết mọi bực tức trong lòng vào tất cả mọi thứ trước mắt mình, từ bàn ghế, tủ lạnh, dĩa, muỗng, nĩa....

“Cựu CEO của tập đoàn Hwang bất ngờ đột quỵ”

Dòng title trên Yahoo Korean bất ngờ đập vào mắt làm tôi choáng váng, đánh rơi chiếc thìa trên tay mình lần nữa. Tôi không thường xuyên đọc tin tức hàng ngày cho lắm. Hôm nay là một ngoại lệ trong lúc không vui tôi chỉ muốn trút giận lên chiếc máy tính bảng của mình mà thôi. Không ngờ…
Fany đã biết việc này chưa nhỉ?

Đầu óc tôi quay vòng với câu hỏi đó. Đúng ra nó không phải là chuyện của tôi, càng không lí gì tôi phải lo nghĩ về nó nhưng lúc này…chỉ một dòng chữ thôi cũng khiến cho trái tim tôi đập thình thịch. Dù rõ ràng biết sớm muộn gì Tiff cũng sẽ biết chuyện này nhưng ít ra cô ấy không bị tổn thương vì được biết chuyện thông qua báo chí chứ không phải từ người nhà…

Đưa tay xoa xoa hai bên thái dương, tôi quyết định gọi cho Stevie

*END POV*

(sau 1 hồi chuông)

-Stevie, hãy giúp tôi chặn lại thông tin ngày hôm nay về tập đoàn Hwang.



-Hãy làm hết khả năng anh có thể.



-What?



-Tôi làm sao có thể gọi cho ông ấy. Anh hiểu bố tôi cơ mà – Jess nổi giận



-Tôi không cần biết. Hãy làm đi…còn nữa, tìm hiểu chi tiết hơn về đập đoàn Hwang cũng như Kim HyunJoong.



-Được rồi…tôi…có cuộc gọi đến



-Bye


**


-Hello – Jess chuyển hướng cuộc gọi



-Krystal <3 <3 <3 – Jess vui vẻ hẳn lên



-Unnie bận quá mà, em cũng có nhớ gì tới chị già bơ vơ đâu – Jess vờ tủi thân



-Uhm, khi nào? Unnie khoẻ lắm



-Hey, từ từ…em vừa nói khi nào? Thứ 7 tuần này á? OMMGGG…ngày mai sao? – Jess la lên



-Được rồi…unnie hứa…



-Aisssss, con bé này thật là…thôi, bye, làm gì mà có thể bận hơn unnie được chứ hừ…



Jess tắt máy trong tiếng lầm bầm


**

-Jessie

Jess giật mình

-Em nói chuyện xong rồi à? – Jess trở lại trạng thái ban đầu

-Em phải bay về Hàn Quốc hôm nay – Tiff lảng tránh ánh nhìn của Jess

-Why? (giọng lạnh lùng)

-Joong có chuyện gấp cần giải quyết…em…

-Joong thế này, Joong thế kia…EM KHÔNG TỰ QUYẾT ĐỊNH ĐƯỢC À? – Jess hét lên trước khi Tiff hoàn thành câu giải thích

-Em…

-Ở lại đi, chúng ta sẽ về vào ngày mai – Jess hạ giọng khi thấy mình hơi vô lí

-Ngày mai chúng ta cùng về sao? – Tiff ngạc nhiên

-Uhm, Krystal vừa gọi, em ấy nói nhóm nhạc mới sẽ debut vào tối mai với tên f (x). – Jess đăm chiêu

[J’sP: Ít nhất cho đến ngày mai, chắc chắn người nhà cô ấy cũng sẽ báo cho Fany biết. Mình nên đặt cả vé đi về Mỹ cho cô ấy luôn thể.]

-Vậy…

-Fany ah, Jess không đòi hỏi em bất kể điều gì cả. Em cứ chỉ cần làm những việc dễ dàng cho em thôi. Nếu em nghĩ chuyện đó em không làm được, thì chỉ cần nói, Jess sẽ thay em làm tất cả. Đọc được nỗi lo lắng và khó xử trong mắt em…Jess…rất đau. Chúng ta hãy cứ từng bước một ghép 2 con đường lại thành 1 thôi nhé. Cười lên nào – Jess dang tay ôm lấy Tiff

-Jessie, như vậy không công bằng… - Tiff lắc mạnh đầu

-Hiện tại, Jess có tình cảm của em, Jess không còn cảm thấy thiếu thốn gì nữa cả. Còn em, để chúng ta đến được với nhau…Jess không nghĩ em sẽ còn nguyên vẹn mọi thứ em hiện có. Thế thì không công bằng với ai? Em hiểu mà…sẽ chỉ cảm thấy khó chịu một chút, ghen một chút, không vui một chút…vì em…Jess có thể chịu đựng được


- Jessie…

Tiff luôn luôn thế, chỉ có thể gọi tên Jess bằng tất cả trìu mến và mang những suy nghĩ đặt vào hành động, ánh mắt hay những thứ khác Jess có thể cảm nhận được.

-Chúng ta hãy làm những gì chúng ta cảm thấy có thể làm cho nhau. Em hứa không? – Jess chìa ngón tay ra trước mặt Tiff

-Dù chưa hẳn là tất cả nhưng em biết sẽ là rất rất nhiều – Tiff đáp lại hành động đó


**

Ring Ring Ring

Tiếng chuông điện thoại reo, Jess buông Tiff ra rồi đi nhanh ra bên ngoài

-Stevie, sao rồi?



-HẢ??? Oh Shoot!!! Thật không thể tưởng tượng được.



-Vậy KHJ (nói tắt tên vì sợ Tiff nghe thấy) có dính líu gì đến việc này?



-Cảm ơn, hãy tiếp tục tìm hiểu giúp tôi.

.

.

.


**

-Chul oopa, chúng ta đã mua căn nhà từ ai? – Jess gấp gáp quên luôn cả phép lịch sự chào hỏi



-Trực tiếp từ bên công ty HJ phải không?



- OK, em sẽ về Hàn ngày mai. Gặp anh sau. Bye



Jess lập tức ngắt máy khi vừa thấy Tiff đang dáo dát tìm.


**

-Em đã gọi cho Joong báo rằng ngày mai sẽ đáp chuyến bay sớm về Hàn – Jess siết nhẹ Tiff

-Bên cạnh Jess em đừng suy nghĩ gì cả nha, được không? – Jess massage cho đôi mắt mệt mỏi của Tiff

- OK

.

.

.

-Fany, kể về gia đình em đi – Jess đặt Tiff nằm dựa lên chân mình, tay vẫn xoa đều đều viền mắt cho Tiff

-Ummm….Gia đình em có một tập đoàn cũng tạm được gọi là quy mô.

-Tạm á? Gọi là tập đoàn mà quy mô tạm hả cô – Jess nhéo mũi Tiff

- Em cũng chẳng biết nó quy mô là quy mô thế nào. Hầu hết thời gian em dành cho việc học và chăm chút cho ước mơ của mình. Nói chung công việc điều hành nó lúc trước do bố em chịu trách nhiệm, sau khi em về Hàn, sức khoẻ của bố không được tốt nữa nên anh Leo thay ông lèo lái công ty. Chị cả Michelle thì có công việc học riêng của chị ấy nhưng Mich cũng giúp anh Leo rất nhiều việc trong công ty. – Tiff mơ màng

-Sao em không ở bên ấy chăm sóc bố?

-Bố không muốn em vì ông mà từ bỏ niềm đam mê lớn của mình. Ông bảo nếu em cứ kè kè theo ông thì làm sao ông kiếm được vợ nhỏ. Em biết bố chỉ nói vậy để em yên tâm mà đi thôi…Trong nhà, bố và chị Michelle là 2 người thương yêu em nhất. Anh Leo thì bận bịu suốt và tính cách của tụi em không mấy hợp nhau nên… - Tiff cười buồn

-Jess giờ mới biết em có anh chị cơ đấy! – Jess vờ ngạc nhiên

-Leo là anh trai giữa. Anh ấy rất giỏi nhưng điều khiến em lo ngại là vì…anh ấy…anh ấy rất ham mê môn bóng bầu dục (football). Anh ấy thậm chí có thể bỏ rơi bạn gái mình chỉ vì môn thể thao đó. – Tiff buồn phiền

-Vậy anh ấy có cá cược không?

-Cá cược ư? – Tiff hơi mở mắt

-À, ý Jess là…Jess cũng thích môn đó lắm. Ngồi coi một mình buồn chết luôn, vậy nên hỏi thử để tìm đồng minh vừa xem bóng vừa cá cược cho vui

-Anh ấy không chỉ cá cược cho vui đâu, em nhớ…lần trước khi anh ấy bị bắt là vì cá cược bất hợp pháp – Tiff rùn mình nhớ lại – Lúc ấy bố em thật sự rất giận, bệnh tim của ông cũng bắt đầu tái phát từ đó. Em...mỗi ngày em đều cầu nguyện rằng chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra nữa. Bố em...em không dám tưởng tượng nếu thêm lần nữa ông ấy sẽ ra sao... - Khoé mắt Tiff rưng rưng

-Oh…mà em đã nói gì với HJ để được ở lại vậy? – Jess liên tục đổi chủ đề để không làm ảnh hưởng tâm trạng Tiff

-Joong…anh ấy lúc nào cũng làm theo ý mình, điều đó khiến em rất khó chịu. Lần này cũng thế, em giống như là con rối, anh ấy thích lôi theo lúc nào thì lôi – Tiff *** gắt

-Nhưng Jess thì lúc nào cũng tuyệt hết phải không nhỉ? – Jess nháy mắt

-Xuống nào…xuống nào…bay cao quá em chụp hổng kịp té bể đầu bay giờ - Tiff cười ha ha

-Em dám chọc Jess hả, cho em biết tay…



Hahahahah

Lần này đến phiên Jess chọt lét Tiff và cùng nằm lăn ra sàn mà cười.



Họ dành nguyên đêm ở cạnh nhau, xem bộ phim Black Swan mà Tiff yêu thích. Chốc chốc Jess lại đút trái cây và từng muỗng sữa cho Tiff



-Sữa – Tiff há miệng

-Hết òi – Jess huơ huơ cái ly trống không lên trước mặt Tiff

-Ơ…đâu hết rồi – Tiff ngơ ngác

-Đây nà – Jess chỉ chỉ vào đôi môi đang viền đầy sữa của mình – hãy hôn Jess nếu em muốn uống chút sữa còn lại haha

- JESSIEEEEE – Tiff giận dỗi

-Baby ah, đi ngủ thôi…..

Jess lờ tịt đi sự hờn dỗi của Tiff, cô bế bổng Tiff lên rồi cố hết sức chạy nhanh vô phòng ngủ





















**

Seoul – 6 p.m
-Babyyyyyyyyyyy, em xong chưa?
Jess nôn nóng đi qua đi lại trong phòng khách, miệng không ngớt hối thúc Tiff



.

.

.


-Bab---


Quai hàm Jess như rớt xuống, tay chân bủn rủn hẳn đi, mắt ngây dại ra nhìn dáng thiếu nữ đang từng bước xuống cầu thang. Tiff đêm nay lộng lẫy như một nàng tiên giáng trần với chiếc đầm ngắn hai dây chéo màu xanh da trời của nhãn hiệu nổi tiếng Chanel cùng với chiếc áo khoát mỏng cánh xoè phong cách và đôi guốc cao. Tiff thả từng lọn tóc dài xoăn tự nhiên trên bờ vai thon, điểm thêm trên đầu là chiếc cài hình nơ nhỏ gọn. Cách trang điểm nhẹ của Tiff cũng góp phần tôn lên vẻ đẹp tự nhiên của cô và nó càng khiến cho Tiff giống như một nàng công chúa bước ra từ cổ tích.

Cũng tựa như Jess, Tiff cũng đang mắt tròn mắt dẹt ngắm nhìn Jess. Jess đang khá bụi bặm với bộ sưu tập mới của nhãn hàng thời trang cao cấp Versace. Một chiếc quần thun dài, ôm bó sát vào đôi chân thon và chiếc váy ngắn ngắn cổ tròn hở rộng để lộ ra vùng cổ trắng như bông bưởi chắc chắn sẽ khiến cho hàng tá người chết mê mệt bởi vẻ ngoài lành lạnh đầy quyến rũ ấy.

Nếu Tiff thu hút người khác bằng mái tóc lọn dài như nàng công chúa thì, Jess thể hiện sự cá tính với một mái tóc vàng được kéo thẳng, trái với đôi guốc cao với vài chi tiết đơn giản của Tiff là một đôi màu đồng quằm xừ của Jess. Một cây Chanel – Một cây Versace…cả 2 tiến đến cạnh nhau, họ cứ như là đang sắp thực hiện cho một bộ ảnh thiên thần và ma nữ

-Oh my god…Jess sẽ nổi loạn vì em mất – Jess siết chặt Tiff

-Có người còn khiến người khác dễ vào tù hơn – Tiff cắn nhẹ vào vành tai Jess

- Haha, let’s go my angel! Jess chống tay lên cho Tiff khoác vào


**

-Jessie, chúng ta đến đó bằng gì? – Tiff thắc mắc khi chẳng thấy chiếc xe nào đậu phía trước cửa

- Bus – Jess tỉnh rụi

- Hả?? Bu…bu…bus á?

-Y...up!

- Bớt giỡn nha, trạm bus ở cách nhà chúng ta 15' đi bộ đó. H này bus nào chạy nữa chứ - Tiff lắc đầu nguyầy ngoậy

-Hahaha, đùa thôi, chúng ta đang chờ người mang xe đến. Jess đã nhờ người đi thử xe trước khi đưa công chúa đi chứ - Jess mỉm cười

-Aw…đây là ice princess moi người nói đó sao? – Tiff nhéo nhéo má Jess

-Em chẳng phải nói hiệu ứng nhà kính đang làm băng tan còn gì. Jess bị em làm tan thành nước rồi

.

.

.

-Cô chủ, xe đã được kiểm tra an toàn

-Thanks Stevie

-Tôi đã cho kiểm tra cả dãy ghế sau rồi. Trừ khi động đất 9 chấm mới có thể làm gãy ghế được thôi. – Stevie ghé sát tai Jess nói nhỏ - Hai người đi chơi vui vẻ nhé…đây là hoa tôi gửi đến bé Krys, chúc mừng em ấy (nói to lên cho mọi người đều nghe)

-Thanks lần nữa Stevie – Jess gầm gừ trong cổ họng – Fany fany…Tiffhoney, nào mình cùng lên xe nhá, nào mình cùng đi chơi nhá – Jess đổi thái độ ngay lập tức khi quay sang Tiff

Họ bắt đầu xuất phát với nụ cười trên môi


**


.

.

.


Kétttttttttttttttttt…….Bụp

Jess đạp mạnh thắng xe

Aaaaaaa

Chưa kịp hoàn hồn thì đã bị tiếng hét thất thanh của Tiff làm cho hồn vía tiếp tục lên mây

-Jessie, chúng ta…dường như…vừa....vừa...tông phải ai...đó
Chap 20:

*JESSICA’S POV*

-Jessie, chúng ta…dường như…vừa tông trúng người…

.

.

.

Tôi run lẩy bẩy trả về P (Parking) rồi dặn dò kĩ càng Fany ngồi yên ở trong xe khi tôi ra ngoài. Cô ấy cương quyết không chịu nhưng vẫn phải chịu ngoan ngoãn làm theo lời tôi.

Bàn tay Fany lạnh ngắt, khoé mắt rưng rưng muốn khóc. Hít mạnh một hơi thật sâu, tôi cố tỏ ra vẻ bình tĩnh nhất để trấn an cô ấy.


**


-Bác ơi... – Tôi khẽ gọi



-Bác ơi…

Lúc này tôi hơi cúi xuống chỗ người phụ nữ đang nhìn tứ bề trong hoảng sợ



-Cứ..u…tô..i v..ới… - Giọng bà ấy thều thào

-Sao cơ? Tôi sẽ ở đây chờ cảnh sát đến, tôi sẽ không đi đâu cả. Bác không phải lo tôi bỏ chạy… – Tôi vội vàng đỡ bà ấy ngồi dậy

-Cô gái…làm ơn cứu tôi…có người muốn giết tôi…bọn khốn nạn đó …nó đang đuổi theo tôi… – Bà ấy có vẻ rất hoảng loạn, đang cố quỳ xuống van nài tôi

-Tôi đưa bác đến bệnh viện kiểm tra. Bác có giấy tờ tuỳ thân gì không? – Tôi nhíu mày suy nghĩ

-Không…không…cô gái, cứu tôi, tôi cho cô tiền, tôi có nhiều tiền…tên nhóc đó…hắn…hắn muốn giết tôi…không… - Bà ấy càng lúc càng nói ra những thứ khó hiểu, mắt
vẫn dáo dát nhìn xung quanh

-Bác---

-Jessie, are you ok? – Fany mở cửa xe bước ra

-Con gái, con giúp ta…hãy giúp ta…

Tôi bước nhanh tới để ngăn người phụ nữ đó chạm đến Fany

Nhìn bề ngoài của bà ấy, có lẽ bà ta cũng trạc tuổi mẹ tôi, quần áo tuy lấm lem, đầu tóc bù xù nhưng ở người phụ nữ này toát ra một vẻ thanh tao quý phái mà không phải ai cũng có được.

Bà ta bị tâm thần chăng???

Tôi bất chợt suy nghĩ đến bởi vì tôi không cho xe chạy nhanh. Hơn nữa, bà ấy hoàn toàn rất tỉnh táo.

Dằn co thêm một chút xíu sau, tôi bắt đầu nghe tiếng động cơ xe và tiếng ồn ào

-Tụi nó…tụi nó đến rồi…Cứu tôi…

Tôi vẫn không thể nào tin lời bà ta nói. Có lẽ việc tôi nên làm bây giờ là gọi cảnh sát và gọi người đưa bà ấy đến bệnh viện. Tôi không muốn vắng mặt trong buổi biểu diễn đầu tiên của Krystal.



-Làm ơn đi…tin tôi… - Bà ta khẩn khoản

-Jessie…em tin bà ấy – Fany mím môi nhìn tôi tay thì nắm lấy tay người phụ nữ kia



(-Bà ta làm sao chạy nhanh như vậy được. Tụi bay tìm kĩ cho tao)

(-Ở bên này có cái đường nhỏ...)



-Lên xe...

Tôi chạy đến đẩy Fany và cả người phụ nữ ấy vào trong xe. Vội vàng quan sát thật nhanh chung quanh. Một hướng ra duy nhất, bọn người đó đang ở phía trước, cách duy nhất bây giờ là chạy ngược về nhà chúng tôi

Nhưng mà…làm sao tôi có thể tin tưởng bà ấy được. Biết đâu đây là một vụ lừa đảo có tổ chức thì sao?

Nhưng mà…Fany…cô ấy đang ngồi cạnh người phụ nữ kia và nắm lấy tay một cách đầy tin tưởng. Cô ấy nhất định muốn giúp đỡ



Thở dài…Tôi sẽ đánh cược với vận may của mình một lần. Dùng hết khả năng có thể, tôi cho xe quay ngược trở lại một cách nhanh nhất và đạp mạnh chân ga

(-Đuổi theo chiếc xe đó….bà tà trong xe!!!!!!!)



**



-Fany, em nghe Jess nói đây. Em có 3’ để đưa bà ấy chạy thoát bằng đường tắt. Jess sẽ giữ chân tụi nó ở trước cửa nhà. NHỚ, không được chạy quá xa. Hãy gọi số này, Stevie sẽ giúp em

Tôi gấp gáp dặn dò kĩ càng Fany trong khi chiếc xe chở ba chúng tôi vẫn cứ lao đi với vận tốc chóng mặt. Vì chúng tôi chưa đi xa lắm nên chẳng mấy chốc đã đến được nhà.

-Jessie, cẩn thận nhé!

Fany không quên căn dặn tôi rồi mới kéo tay bà ấy chạy nhanh vào nhà. Thật may, tôi đã kịp thời nhớ ra cái đường tắt dẫn ra đường chính mà có lần Fany đã chỉ cho tôi. Cô ấy đã nói con đường đó chỉ 2 chúng tôi biết được, tôi tin Fany thừa thông minh để hiểu ý tôi muốn ám chỉ cái gì.
Thong thả tắt máy xe, chỉ khoảng 2’ sau thì đã có đến tận 3 chiếc xe mui trần chạy tới. Điều khiến tôi ngạc nhiên là bọn chúng chỉ ngừng lại ở trước nhà nhìn vào và tìm kiếm quanh đó chứ không hề đá động gì đến chuyện hỏi tôi hay gì cả. Tiếp tục quan sát, tôi thấy một chiếc xe đen trờ tới. Người thanh niên trong xe bước ra nhìn thật lâu ngôi nhà rồi gọi cho ai đó.

Cộc cộc

Tôi vờ rời mắt khỏi chiếc điện thoại trên tay mình ngước lên


*END POV*


.

.

.

-Xin chào

-Hello

-Ummm…đây là nhà cô ạ? – Một tên đẹp trai trắng trẻo đến gõ kiếng xe Jess lịch sự hỏi

-Yup, có gì không? – Jess lại cắm cúi vào điện thoại

-À, tôi thấy căn nhà đẹp quá. – Anh ta giả lả

-Anh có thú vui tao nhã quá. Đi ngắm nhà vào buổi tối…thú vị thật – Jess cười khẩy

-Ấy không đâu, tôi đang đi tìm mẹ tôi. Bà ấy…không còn tỉnh táo cho lắm nên hay đi lung tung. Tôi…tôi nghe có người gọi đến nhà chúng tôi nói là thấy bà ấy ở đây nên tôi đến tìm đưa mẹ tôi về - Nói dối như thật

-Oh, thì ra anh tìm mẹ sao? – vẻ mặt lộ rõ vẻ ngạc nhiên, giọng âm cao – Nhưng ở đây ngoài nhà tôi và 2 nhà hàng xóm chuẩn bị dọn vào thì không còn ai.

-Thật vậy chứ? Rõ ràng có người báo cho em tôi như thế mà – Mặt anh ta bối rối thấy rõ

-Đây là khu vực riêng tư được bảo vệ bởi sở cảnh sát gần nhất. Nếu có người đi lạc hay cố tình làm phiền hà người dân trong khu phố này thì anh cứ lên sở cảnh sát, bảo đảm sẽ gặp ở đó ngay. – Jess nửa đùa nửa thật

-Cảm ơn cô nhiều. – Anh ta lịch sự cúi đầu chào

-Không có gì. Xin lỗi không giúp được gì cho anh – Jess cười nhẹ rồi kéo kính xe lên đề máy chạy đi


**


.

.

.

-Sao rồi?

-Dạ thưa, bà ta biến mất rồi ạ

-Lũ ăn hại, có một mụ già cũng làm không xong.

-Tôi cho người đuổi theo bà ta nhưng…đến đoạn nhà cô Tiffany thì lại không thấy đâu nữa cả

-Hừ, chết tiệt. Bọn ngu chúng bay biết chọn địa điểm gớm nhỉ

-Cậu chủ…tụi nó nói rõ ràng thấy bà ta ngồi trong chiếc Audi 2 cửa màu vàng chạy vào hướng này…nhưng khi đến nơi thì lại thấy chiếc xe ấy đậu ở đây từ lúc nào rồi… tôi có cho đàn em đến xem xét tình hình thì nó lại bị người ngồi trong đó nói cho mấy câu cứng đơ họng. Với những gì nó diễn tả thì chắc chắn đó là Jessica Jung
thưa cậu.

-M* nó, cô ta cứ như ma ám vậy. Tìm quanh khu đó, cho thêm người theo dõi cả Jessica nữa. Tuyệt đối cẩn thận cái mặt cậu đấy. Nhà Tiffany có camera theo dõi rất chặt chẽ. Bằng mọi cách phải tìm bằng được bà ta. Hừ…tôi không thể nào ngủ yên giấc một khi mụ ta còn sờ sờ ra đấy. Mà này, thực hiện bước tiếp theo trong chuyện kia đi nghe rõ chưa?

-Dạ, tôi hiểu rồi. Chào cậu


**


“Đường chính”

-Stevie, anh liên lạc với Jessie được chưa? – Tiff nóng nảy đi tới đi lui

-Vẫn chưa – Stevie lắc đầu

-Có khi nào Jessie bị lạc đường không ta? – Tiff suy nghĩ

-Ơ, cô ấy tới rồi kìa

Tiff mừng rỡ chạy đến chỗ chiếc xe vừa trờ tới, chỉ chực chờ Jess mở cửa xe thì cô ấy đã nhào đến ôm chầm lấy Jess

-Jessie, em đã rất lo – Tiff thút thít

-Jess không sao, mọi thứ thật kì cục… – Jess vỗ về Tiff

-Hic...em biết ở đó khu an ninh tốt…nhưng em..em vẫn không thể ngừng lo lắng được… -Tiff nức nở

-Tiffhoney ngoan…I’m here…bà ấy đâu rồi? – Jess vén những lọn tóc loà xoà trước mặt Tiff rồi hôn lên trán cô ấy

-Tôi đã cho người đưa đến bệnh viện. Thông tin sẽ được giữ bí mật hoàn toàn – Stevie đứng trước cửa xe từ bao giờ

-Uhm. Stevie, thẻ nhớ trong điện thoại tôi bị hư, anh đem sửa giúp tôi được không? - Jess ra hiệu cho Stevie

-Vâng. Tôi sẽ mang đến cho cô vào ngày mai. Bây giờ 2 người xuất phát vẫn còn không muộn lắm – Stevie nhắc nhở, tay cầm lấy điện thoại Jess

-Trong đó có vài tấm hình mẹ tôi, nếu được, anh phục hồi lại giúp tôi. Còn nữa, đổi xe cho tôi. Tôi không nghĩ Audi hôm nay mang lại may mắn cho mình. – Jess cười đầy ngụ ý

-BMW thì thế nào ạ? – Stevie hỏi

-Baby, what do you think? – Jess âu yếm

-PERFECT! – Tiff vẫn chẳng biết chuyện gì cả

-OK.

.

.

.

5’ sau, có một người lái chiếc BMW 535i màu đen sang trọng đến. Gạt bỏ nỗi canh cánh trong lòng, họ cùng sánh vai nhau đến buổi biểu diễu của Krystal


**


.

.

.

Tiếng nhạc xập xình, đèn xanh đỏ trắng chiếu rọi khắp nơi – buổi biểu diễn đã bắt đầu với những nhóm nhạc khác. Theo sự hướng dẫn từ người quản lí của Krys, Jess và Tiff men theo lối đi nhỏ để lên ngồi phía trước. Mái tóc vàng của Jess nổi bật trong đêm khiến ai nấy đều phải quay nhìn, điều này cũng không ngoại lệ với camera man.



-Xin lỗi, vì Krys nói chỉ có mình chị gái em ấy nên tôi…

Chị quản lí áy náy nhìn một lượt khắp khán phòng. Quả thật không còn một chỗ trống nào trừ chỗ đã được dành sẵn cho Jess.

-Không sao đâu ạ, chúng ta ngồi chung ghế được không baby? – Jess hỏi ý kiến Tiff trong mọi vấn đề trước khi quyết định

-Yeah, tụi em ổn mà. Tụi em đã đến trễ phiền chị đợi, thật xin lỗi – Tiff lễ phép

-Hìhì, lẽ ra chị nên nghĩ xa hơn một chút thì đỡ rồi. Hai em thông cảm nha, bây giờ chị phải đi tới chỗ của mấy đứa nhỏ đây. Chúc vui vẻ và thật xin lỗi – Chị nhìn họ đầy thiện cảm

**
-Ngồi lên đây - Jess vỗ vỗ đùi mình

-Em nặng lắm đó - Tiff hù doạ

-Babyyyy - Jess chớp chớp mắt đưa tay ra nắm tay Tiff kéo lại ngồi lên đùi mình - dễ chịu quá đi...lần sau thế này vừa đỡ hao tiền, vừa được gần nữa. Thích quá

-Chẳng khi nào nghiêm túc được cả - Tiff lườm yêu


**

-Jessie, đau chân không? – Tiff hỏi nhỏ vào tai Jess. Cô đang ngồi lên đùi cô gái tóc vàng và được ôm eo một cách không thể tình tứ hơn nữa.

-Bây giờ thì Jess hiểu tại sao người em tập trung đầy mỡ và thịt rồi. Bởi vì có bao nhiêu xương xẩu nó đều tập trung hết vào... butt cả – Jess vẫn hướng mắt về sân khấu nói tỉnh queo

-What?

-Đau – Jess la lên khi Tiff nhéo tay cô nhưng vẫn giữ nguyên nét mặt

(Jessica effect - Tiff ngưng lại ngay lập tức)

-Đau…sung sướng – Jess gác cằm lên vai Tiff sẵn tiện hôn nhẹ lên má cô nàng

-Ăn gian quá đi – Tiff phụng phịu

-Không hôn em thì đợi đến già cũng không được em hôn

-Em có mà – Tiff cãi

-Không có

-Em có…Em có…Em có…Em…

Sau mỗi câu “em có” là một nụ hôn được Tiff tặng lên má Jess, đến lần cuối cùng, Jess quỷ quái xoay mặt qua, chu môi chờ sẵn, vậy là hai cái môi chu chu ra chạm vô nhau.

-Em có – Jess cười hì hì, giữ mặt Tiff lại và tiếp tục hôn, mặc kệ cho Tiff ngượng ngùng đẩy ra bao nhiêu lần đi chăng nữa.

.

.

.

[Whoaa…vừa rồi là màn trình diễn đầy ấn tượng của những chàng trai BigBang. Và ngay sau đây...”La cha ta”…Hãy xem 5 cô gái trẻ, năng động, đầy quyến rũ sẽ mang đến cho chúng ta cảm giác như thế nào nhé…La cha la cha ta ta…f(x) debut stage - Victoria, Sulli, Luna, Amber, Krystal….]
MC vui tính giới thiệu lần lượt tên của các thành viên, khán giả vỗ tay reo hò. Jeti cũng không ngoại lệ, Jess luôn nghịch ngợm như đứa trẻ mỗi khi cô bên cạnh Tiff, bây giờ là một ví dụ điển hình, tay trái Jess nắm lấy tay trái của Tiff rồi dùng tay phải của mình vỗ vào đó.

-He he, mỗi đứa một tay cho nó tình – Jess nhe răng cười

Tiff chỉ biết lắc đầu chịu thua trước cử chỉ trẻ con đó

-GO f (x). Go Krys baby. Go f(x) Go go – Jess hét lớn

Bằng giọng cá heo của mình cộng thêm vì ngồi ở hàng ghế V.I.P nên quá dễ dàng để Jess lọt vào tầm nhìn của Vic và Krys. Nụ cười của Vic bỗng trở nên gượng gạo vô cùng. Cô đứng nhìn trân trối vào Jess, rồi chiếu tia nhìn không mấy thiện cảm cho Tiff. Đến khi Luna hích nhẹ Vic thì cô mới giật mình và bắt đầu cố gắng chuyển hướng sự tập trung của mình vào phần biểu diễn


**


-Vic có vẻ rất gượng gạo – Tiff tinh ý nhận ra

-Cô ấy vẫn nuôi hi vọng – Jess thở dài siết nhẹ tay Tiff

-Jessie còn tình cảm với Vic không?

-Jess vẫn thích cô ấy…(ngưng lại khiến người ngồi trên đùi nhói tim) là kí ức mối tình đầu hơn. Nó đã đủ lâu để Jess quên đi những cảm giác ngọt ngào. Jess khi yêu thường yêu hết mình nhưng nếu đã chia tay rồi thì cũng là lúc hết tình. Cho dù không yêu em đi chăng nữa, mối quan hệ của Jess và cô ấy cũng không thể hàn gắn được. Tham vọng của Vic vượt quá giới hạn tình yêu và lòng bao dung Jess có thể cho. Baby, Jess biết em đang nghĩ gì, con người ta nếu chỉ có duyên với nhau, thì dù có như thế nào cũng sẽ đi cùng nhau đến một lúc nào đó và gặp ngã rẽ. Con đường một chiều kia em chỉ được quyền bước về trước mà không thể thối lui được. Yêu ai đó là lí lẽ của trái tim em, nhưng để cùng người ta suốt đời thì lại là chuyện phụ thuộc vào số phận. Now, I just can say that I love you, I will love you more and more day by day, but I’m not very sure I will be with you forever.

Họ trò chuyện rôm rả nhưng cũng không quên dõi theo phần trình diễn tuyệt vời trên sân khấu

-Em tự cho phép mình ghen, nhưng không đủ can đảm dứt khoát với Joong. Em luôn thấy có lỗi với anh ấy. Càng muốn gắn bó với cái người tên Jessie Jung bao nhiêu, em càng không đủ dũng khí bấy nhiêu. Gia đình, những mối quan hệ…tình yêu…nó quả thật là một cái vòng luẩn quẩn – Tiff cúi đầu buồn bã

-Yeahhhhhhhhh, Tuyệt vời….yeahhhhhhhhhhh – Jess hét lên rồi đưa 2 cánh tay Tiff lên vẫy vẫy


*TIFFANY'S POV*

Nhìn nụ cười hạnh phúc nở trên môi Jessie. Tôi tự hứa với lòng sẽ tìm một cơ hội thích hợp nói chuyện với Joong. Jessie nói đúng, nếu số phận an bài cho chúng tôi, dù có ra sao, chúng tôi vẫn cùng nhau suốt đời.

Tôi yêu Jessie

Điều đó khiến cho tôi mơ hồ nhận ra từ trước giờ vốn dĩ tình cảm giữa tôi và Joong chưa bao giờ đạt được mức độ giống thế. Chúng tôi gần gũi nhau – gia đình 2 bên hết mực ủng hộ, nhất là bố tôi và bác Kim. Joong là một chàng trai ưu tú gần như hoàn hảo ở mọi mặt. Tôi luôn ngưỡng mộ anh và đặt mục tiêu phải cố gắng để xứng đáng với Joong. Tôi tin tưởng Joong là một nửa đặc biệt của mình vậy nên chẳng bao giờ tôi chú tâm vào ai khác cho đến khi tôi gặp Jessie.

Jessie và tôi là 2 thái cực trái ngược nhau hoàn toàn. Ánh mắt tôi đã bị cô ấy cuốn hút từ đêm gặp nhau ở Encore. Tôi đơn giản muốn tìm cho mình một người bạn, và cô ấy là một sự lựa chọn thích hợp, nhưng diễn biến của cuộc gặp gỡ không như ý tôi mong đợi. Lần đầu tiên một người cùng giới hôn mình say đắm, lần đầu tiên bị người khác cư xử với mình như hạng bướm đêm, lần đầu tiên bị sỉ nhục, lần đầu tiên có người phớt lờ…Jessie sở hữu hàng tá lần đầu tiên của tôi.

Hơn nữa, hoạ chỉ có gỗ đá mới không biết rung động trước Jessie. Từ những gì Jess đã thể hiện…Cô ấy giống viên kẹo bạc hà nhân chocolate vậy. Cay the, cứng cỏi bên ngoài nhưng lại rất ngọt ngào và mềm mại bên trong.

Tôi yêu Jessie

Tôi muốn lần nữa khẳng định điều đó vào lúc này khi mà ánh mắt cô ấy đang nhìn em gái mình, Krys, đầy tự hào và yêu thương. Jessie khiến tôi nghĩ về gia đình của mình nhiều hơn, đặc biệt là mẹ. Đôi lúc tôi có cảm giác như mẹ đã nhờ thiên sứ mang cô ấy đến cạnh tôi, thay bà yêu thương, chăm chút tôi


Con yêu Jessie


Tôi nhét đầy suy nghĩ của mình vào một phong bì thư bằng không khí xinh xắn rồi nhờ gió mang về thiên đường nơi có mẹ tôi cùng câu hỏi “con phải làm sao hả mẹ?”
gửi đến bà.

Lí trí tôi phân vân , cảm giác tội lỗi dấy lên trong lòng.

Joong không làm gì có lỗi

Tôi thay đổi

Joong chưa bao giờ dối tôi điều gì

Tôi lừa dối anh ấy

Cứ thế này, tôi sẽ càng lừa dối anh ấy nhiều hơn

Tôi yêu Jessie nhiều hơn qua mỗi ngày, mỗi khoảnh khắc được cùng cô ấy


Shhh

Ước gì tôi có thể kiềm chế được nỗi lòng mình trước Jessie

Hoặc Joong làm gì đó khiến tôi thất vọng nhiều hơn

Tôi ích kỉ như thế đó

Sao cũng được

Bởi tôi biết mình là người có chủ nghĩa đơn giản

.

.

.

-Người yêu ơi, thả hồn đi hoang với ai lâu quá rồi, về đây với Jess nào

Tôi giật mình mỉm cười, Jessie đang nghịch ngợm nhéo má tôi

*END POV*

**

.

.

.

-Unnie – Yoong gọi lớn khi vừa thấy Jess bước vào phòng chờ

-Móm, sao em ở đây? – Jess ngạc nhiên tột độ

-Em đến khoấy động phong trào cho Krys mà – Yoong cười toe toét

-Ở đâu có Móm ở đó có Yul sexy nữa – Yul lò đầu ra từ sau bức màn thay đồ

-Lại trốn việc hả? – Jess cười

-Làm gì có – Yul chối bai bải – tụi này chỉ tháp tùng Hyun, Hyo với TaeSun về Seoul thôi

-Hyun cũng về sao? – Jess hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác

-Em ấy về làm thủ tục đi Anh – Yul gật đầu

-Oh, vậy ra em ấy đã quyết định rồi – Jess gục gật đầu

-Chúc mừng, Sica Jung đã hoàn thành xuất sắc vai trò – Sò vừa bước vào đã kịp vỗ tay tán thưởng Jess

-Đang khen hay chê vậy? – Jess thúc nhẹ vào hông Sò

-Khen. Cậu thật biết tính toán – Sò nhai nhóp nhép

-Tính toán gì? – Jess ngơ

-Thả con tép bắt con tôm

-Hey, cậu nói năn cho cẩn thận nha – Jess hơi bực

-Jessie – Tiff níu nhẹ Jess

- Ủa Tiffany, cậu cũng ở đây à? Vậy ra 2 cậu cùng về chung huh? – Yul lại thò đầu ra, lúc này mới để ý thấy Tiff

-Uhm, tụi tớ---

-Bọn tớ có việc đột xuất nên vô tình về chung chuyến bay. Hôm nay tớ ở nhà một mình cũng buồn, đi theo Jessie cho vui – Tiff vội vàng giải thích, cô nhận lại được nét mặt không vui của Jess

-Em tưởng “cô giáo” bỏ thầy HyunJoong theo Sica unnie của em…đi hẹn hò chớ - Yoong cười cười

-Không có hìhì – Tiff phủ nhận

-Tại Vic unnie hỏi em là 2 người đang hẹn hò hả. Em choáng váng, bất ngờ, sửng sốt – Yoong giải thích kĩ hơn

-Rồi em nói sao? – Tiff có vẻ quan tâm

-Em nói đâu có đâu, chắc nhầm nhọt gì ở đây rồi. Vic unnie mới nói rõ ràng là không nhầm mà. Rồi lẩm bẩm gì đó, mặt hớn hở lắm.

-Sau đó – Tiff nôn nóng

-Thì ở ngoài hết chỗ ngồi nên tụi em phải hóng từ trong này ra nè



-Aisssss, em thật là… - Jess nổi quạo

-Ơ sao ạ? – miệng chữ O

-Ai mướn em nhìu chuyện quá vậy hả?

-Em có biết gì đâu. – Yoong ngơ ngác hơn

-Jessie, em ấy không biết mà – Tiff dịu dàng



-Krys đâu? – Jess lạnh lùng

-Em ấy và Hyun giúp Vic chườm đá vào cổ tay. Hãy ở bên cạnh Vic, cô ấy cần cậu… – Sò vẫn dựa vào thành cửa

- Gì nữa đây? – Jess ném cho Sò ánh nhìn lạnh băng

-Tớ chỉ nói vậy – Sò nhún vai

-Thật là…

-Đào hoa đôi khi là một cái tội đó bạn yêu – Yul bước hẳn ra ngoài – Hyun đang tỏ ra không có gì, Vic chất đầy hi vọng, và còn những ai nữa thì tớ không biết. Sica baby bạn thân của tớ không phải người thích nhập nhằng nên tớ nghĩ cậu biết cậu nên làm gì. Hãy cân nhắc kĩ xem thứ gì của cậu, thứ gì cậu có thể dành lấy được. Để được nhận thì cần phải trả giá trước. – Yul vỗ vai Jess

-Tớ hiểu ý cậu rồi. Nhưng đối với tớ, chỉ cần thứ đó một nửa là của tớ, tớ cũng chấp nhận trả giá để được nhận đủ 1 nửa đó, bạn thân à – Jess đáp lại

-Chúng tớ là bạn cậu, chúng tớ có trách nhiệm bảo vệ cậu – Sò nghiêm túc

Jess chỉ nhìn từng người nhưng không nói gì thêm, cô nắm lấy tay Tiff cùng đi sang phòng bên cạnh


**


-Ê, tớ có cảm giác họ là một cặp – Yul nói nhỏ vừa đủ 3 người nghe

-Em cũng thấy vậy ák, nhưng “cô giáo” unnie đang đeo nhẫn cầu hôn của thầy HyunJoong mà – Yoong đồng tình

-Sò, cược không? Chầu ăn tối – Yul hớn hở

-Xì, nhìn vậy có đui cũng thấy mờ mờ chứ. Cá gì mà cá, Sica nhà mình có bao giờ dịu dàng với ai như thế trừ người nó yêu thích đâu. Bộ hông thấy cái mặt hầm hầm lúc Tiffany phủ nhận hả. Rồi cái thái độ của Tiffany khi nghe về Vic nữa…Rồi là ánh mắt bối rối, đau khổ của cô ấy lúc tụi mình nói chuyện với Sica nữa…Đúng là…người yêu nhau đều chỉ nhìn thấy nhau, chậm tiêu như nhau – Sò trề môi lững thững quay lưng ra cửa

-Ơ, ý cậu đang ám chỉ tớ với Yoongie à? – Yul sừng sộ

-Không, tớ có nói YoonYul đâu, 2 đứa khác cơ, 1 mỹ đen, 1 mỹ trắng, cao giống nhau, ốm giống nhau, não bộ chậm phát triển phần tinh ý như nhau, và mức độ nở nang của dây thần kinh “35” đạt mức báo động cùng nhau, đừng thắc mắc tại sao tớ không thèm cược với cậu, tớ thà lấy chầu ăn tối của Hyun còn đỡ hơn ăn của 2 người… chết trước khi ăn cũng nên (chép miệng) – Sò thò đầu ngược trở lại hoàn thành nốt câu trả lời

.

.

.

-Sao lại thế? Ơ mà…nó chửi xéo 2 đứa mình đó – Yul chu mỏ

-Đúng rồi ha – Yoong phản ứng chậm hơn Yul nữa

2 đứa nghệch mặt ra nhìn nhau thở dài, Sò đã biến mất tiêu


**



-Ới ới…Chul oppa…vào đây em nói nghe nà – Yoong sáng mắt khi thấy Chul vội vội vàng vàng đi ngang qua

-Gì đây? – Chul nâng cao cảnh giác

-Sò á…nó mới chửi tụi em ák – Yul méc Chul

Á

-Bao nhiêu tuổi rồi cô hai – Chul cốc đầu Yul

-Nhưng mà, nó nói vầy blah blah blah blah (tường thuật lại)…đó, anh thấy nó vậy được không – Yul chép miệng

- Em thấy hông được rồi ák oppa – Yoong hoạ theo Yul

-Con Sò đâu rồi? – Chul hét lên

-Hoho, nó ở phòng bên với mọi người ák oppa – Yul mừng ra mặt

-Để anh qua anh cảm ơn nó tiếng coi. Nó nói chí lí quá…hic…con này, tưởng chỉ biết ăn không thôi chứ…

-OOOOOOOOOOOOOPPPPPPPPPPPAAAA

YoonYul dậm chân

-Thông cảm, thà anh…tự ăn tự trả cho nó lành. Ngồi ăn chơi được hết một chầu của 2 đứa chắc chết trước khi về quá. Anh đi tìm Krys – Chul phẩy tay bỏ đi

-Ayyy, oppa, chưa giải thích kĩ, chưa được đi – Yoong níu lại

-Rõ vậy mà còn giải thích nữa hả? – Chul tỉnh bơ

-Vâng – Yoong diện nguyên bộ mặt cá sấu con

-Cái này em có lòng hỏi thì anh cũng không nỡ nào giấu. Lần nào đi ăn chung, chỉ việc đợi 2 đứa dê nhau không thôi thì cũng đã mất hết nửa tiếng để chọn món, 2 tiếng để ăn xong, 15’ chờ đợi đi restroom và chưa kể những khoản linh tinh khác. Ăn sao nuốt nổi, trừ “Hoot” ra thì nhân viên nhà hàng nào cũng thở dài khi thấy 2 đứa, biết không hả???

-Oppaaaaaaaaaaaaaa – YoonYul tiếp tục hét lớn

-Trong khi mọi người ở bên kia hết, 2 đứa bây ở đây…Mức độ sai đúng, tự hiểu ha. Anh đang có việc gấp lắm – Chul cười ha hả rồi cũng chuồn lẹ cho lành

Không một ai muốn một mình cùng YoonYul trong những nơi thanh vắng “nhạy cảm” cả.


**

.
.
.
Màn hình TV cứ tua đi tua lại chương trình ca nhạc trực tiếp hôm nay.

-Daung, cậu thấy rõ không?

-Vâng.

-Chất lượng thu hình HD của TV này tuyệt vời. Tóc vàng…

.

.

.

Xoảng

Chiếc ly bay thẳng vào vách tường vỡ nát ra từng mảnh vụn


-Cô dám lừa dối tôi ư…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét